Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Đề đạo nhân vân thủy cư kì nhất



Tác giả: Lê Thánh Tông 黎聖宗
題道人雲水居其一
投老幽居俗慮稀
綠簑輕勝便朝衣
先生自有忘心趣
時見山人日款扉


Đầu lão u cư tục lự hy 
Lục soa khinh thắng tiền triều y 
Tiên sinh tự hữu vong tâm thú 
Thời kiến sơn nhân một khoản phi

Dịch nghĩa:  
Đề nơi ở chốn mây nước của nhà Đạo sĩ (bài 1)  
Tuổi già sống ẩn dật ở nơi thâm u, ít niềm trần tục, 
Khoác áo tơi xanh nhẹ nhõm hơn cả mặc áo chầu; 
Tiên sinh tự có cái thú vô tâm, 
Thỉnh thoảng thấy người trong núi đến gõ cửa.

Dịch thơ: 

Ít nỗi lo đời ẩn núi xanh, 
Áo tơi nhẹ khoác, áo chầu khinh; 
Tiên sinh sẵn có “vô tâm” thú, 
Thỉnh thoảng người non gõ cửa thăm. 
                                                Lâm Giang 

II 
Ẩn cư ít nỗi lo đời, 
Áo chầu còn kém áo tơi nhẹ nhàng; 
Tiên sinh sẵn thú vô tâm, 
Đôi khi người núi đến thăm chuyện trò... 
                                                   Đỗ Quang Liên 




Chú thích:   
Người trong núi (sơn nhân): Chỉ những người ở ẩn hoặc tu tiên học đạo nơi núi sâu.         






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét